Giỏ hàng

[CCTX] THANH XUÂN CỦA TÔI - MỸ LINH

Thanh xuân của bạn bắt đầu từ lúc nào?

Thanh xuân của mình bắt đầu từ những ngày tháng học cấp 3. Đó là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm. Khi bạn ôm nó vào lòng, nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết mình vì nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa. Những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta đều có ý nghĩa với sự tồn tại tuổi trẻ của chúng ta. Thanh xuân của mình chính là những người bạn cấp 3 đó. Tớ ước bây giờ ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình trong lớp học năm lớp 12 ấy. Thấy mình nằm dài trên chiếc bàn gỗ ép bóng loáng, trong căn phòng vẫn vương mùi sơn mới, trước mặt là quyển sách ngữ văn mở đến trang nào không biết. Vẫn nghe tiếng quạt trần quay đều đều mà thi thoảng lại ngồi tính với nhau xem xác suất cái quạt rơi xuống rồi lại ngồi cười ha hả với nhau, giọng cô giảng văn lúc trầm lúc bổng làm cho tụi mình ngủ gà ngủ gật.

Nhìn xung quanh vẫn là các bạn, vẫn chỗ ngồi đó, các bạn đều 18 tuổi. Vẫn thấy cô bạn cùng bàn đang làm bài tập môn khác, cô bạn bàn trên thì lén lút ăn miếng bánh, cậu bạn bàn đầu đang chăm chú chép bài. Vẫn là những buổi giải lao giữa giờ nô đùa nhau ầm ĩ, những buổi trưa dắt díu nhau trốn học thêm buổi chiều trên trường (chỉ bởi vì có ai đó đã nói “lúc đi học, chưa từng mặc đồng phục cấp 3 trốn học lần nào thì lớn lên sẽ hối hận”). Những cậu trai luôn bị bọn mình nói rằng “nhạt nhẽo, không tình cảm” đã có những món quà bất ngờ dành cho bọn tớ. Những cô gái luôn bị bảo “rách việc, suy nghĩ nhiều” luôn nhớ sinh nhật từng đứa, luôn chuẩn bị món quà đặc biệt. Hồi đó mình cũng từng có một mối tình của thời học sinh. Trong cuộc đời mỗi con người luôn có một lần bỏ mặc tất cả, dùng trọn sức trẻ để liều mạng yêu một người.

Dù cho đến cuối cùng chàng trai đi cùng mình năm 18 tuổi không thể đi tiếp cùng mình nữa, nhưng mình vẫn thấy thật may mắn khi những năm tháng tươi đẹp ấy có cậu kề bên. Yêu đúng người là cả một đời, yêu sai người là thanh xuân. “Lý do tuổi trẻ chúng ta là một trải nghiệm đau khổ, vì nó chứa đầy những điều chúng ta không biết. Giống như khi làm bài kiểm tra, có quá nhiều chỗ trống, khiến ta không biết phải điền gì vào đó. Khi nghĩ lại quãng thời gian đó, không có đáp án chính xác nào cho những chỗ trống cả”.

Mọi người thường nói cảm giác thanh xuân rất ngắn ngủi, không rõ ràng, nó giống như ánh mặt trời luồn khẽ qua những tán lá cây, là khuôn mặt đỏ ửng khi mà bạn đưa hoặc nhận lời tỏ tình từ ai đó, là những trò đùa không thèm nghĩ đến hậu quả, là những đêm giải đề đến tận khuya, là những tháng ngày sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: trường - nhà - chỗ học thêm. Những ngày tháng đó chúng mình chẳng có gì, ngoài thời gian vừa dài vừa rộng. Khoảng thời gian đó chúng ta luôn nôn nóng trưởng thành, mà trước giờ không hiểu được quý trọng là như thế nào. Con người chính là một loài động vật kì lạ, khi đang trong trạng thái vui vẻ, hạnh phúc thì lại cảm thấy hạnh phúc là một điều gì đó xa vời, mơ hồ.

Nhưng mỗi khi nhớ lại những khoảnh khắc đó thì mới biết được rằng nó hạnh phúc nhường nào.  Ngày tốt nghiệp, chúng mình ai cũng hứa là sẽ gặp lại, sẽ luôn nhớ tới nhau. Nhưng các cậu biết không, chúng mình ai rồi cũng khác. Hoá ra lời hứa ngày ấy chỉ là tên gọi khác của hai chữ tạm biệt. Sau này chúng mình gặp lại, cậu sẽ không còn là cậu những năm tháng đó và tớ cũng không còn là tớ của cái tuổi 17, 18 nữa. Thời gian và cuộc sống của người trưởng thành khiến chúng ta thay đổi, họp lớp cũng chỉ là một hình thức mà thôi. Chúng mình những gam màu khác biệt lại cùng nhau vẽ nên một bức tranh thanh xuân mà mình luôn muốn quay lại. Người ta nói “Thanh xuân như một giấc mộng đêm hè, khi chúng ta thức tỉnh là khi chúng ta trưởng thành”. Mình cảm thấy thật may mắn khi cả trong mơ lẫn thực tại mình vẫn luôn có các cậu. Vậy còn thanh xuân của mọi người bắt đầu từ bao giờ?

“Ai cũng nghĩ mình làm chủ thế giới này.

 Chòm sao hả? Chỉ cần nhìn lên và với tay”

back-top
Cảm ơn bạn đã Ứng tuyển. Chúng tôi sẽ liên hệ với bạn trong thời gian sớm nhất
OK