Giỏ hàng

[CCTX] THANH XUÂN - DUY

Thanh xuân... Không phải thời gian mà là cảm xúc. Đó là những gì tươi đẹp mà chúng ta có dịp cùng nhau trải nghiệm trong những tháng năm tuổi trẻ...

Rất may là anh đã có thể dắt mấy đứa đi suốt hàng chục tiếng cùng ăn, cùng ngủ, cùng chơi bời,...và có chút men say. Tuy đây là một quãng thời gian ngắn, gần như không thể làm gì nhiều, nhưng nó đủ để lưu lại vô vàn khoảnh khắc đáng nhớ của chúng ta. Nó chìm ngập trong những tiếng cười không biên giới.

Và còn may mắn hơn là anh đã hoàn thành trọng trách đưa đủ hết 18 (cộng) đứa nhí nhố này về lại với gia đình một cách nguyên vẹn, tròn trịa, không một méo, một vết nứt. Mặc dù đứa nào cũng lầy lội, cũng nhộn nhịp, cũng cá tính, và tăng động bỏ ngoài cả cho thế giới bên cạnh đang thắc mắc là "có chuyện gì xảy ra" tụi em vẫn tuông tràn năng lượng.

Anh ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra lại thấy mình vẫn ở trong căn phòng đêm hôm ấy. Thấy mình đang nằm dài trên chiếc ghế gỗ dưới sàn mà chẳng buồn lết lên tấm nệm êm ấm cạnh bên, cùng nhau quậy phá, cùng nhau vùng vẫy, quẫy đến mệt lã rồi ngủ say khi nào cũng chẳng biết.


"Có một ngày bỏ tất cả, rong chơi

Đi khắp thế gian, bằng chân trần nhẵn bụi

Đi đến nguội lửa hồng, đến ngây người mê muội

Để biết rằng tất cả cũng lụi tàn, tất cả cũng là không".

Anh mong sao rằng mình đủ sức và đủ điều kiện có thể để mấy đứa ở bên anh lâu hơn, tạo thêm nhiều kỉ niệm đẹp và trọn vẹn. Đến khi mệt mỏi, mình cùng nhìn lại, toàn là những tiếng cười, giòn tan chứ không phải các thứ nhạt nhẽo...

"Tương lai của bước tiếp theo là gì thì ta không thể nào biết được,

Nhưng nếu cảm thấy áp lực ta cứ ngồi lại cùng nhau sân si, xéo xắt, cà khịa với đời.

Ta ngồi ở đó, nhớ lại, rồi cười để bước tiếp cho cuộc sống ngày mai"

Và ước gì một lần nữa, nếu có thể sẽ mang tất cả những đứa không thể đi hôm đó theo cùng.

"Cuối con đường, mình vẽ một giấc mơ

Bầu trời xanh, gió nghêu ngao nhịp thở

Chờ đến ngày, cho hoa vàng đương nở

Rồi chúng mình, hội ngộ góc đường xưa"

Cám ơn mấy đứa, thương mấy đứa ở nhà rất nhiều. Rồi sẽ có một ngày chúng ta sẽ còn hội ngộ đầy đủ hơn bây giờ. Dù biết ai rồi cũng sẽ đến lúc chọn cho mình một con đường riêng, một lối đi riêng. Chẳng qua là ta có biết nơi nào đó để có thể tìm về và gặp nhau thêm một lần nữa...

"Tự biết trời xanh quá đỗi mênh mông

Sao muốn níu, xoay tròn và nũng nịu

Mà vẫn vơi, vẫn hoàn đơn điệu

Tiếng hoang tàn giữa triệu sao xa"

back-top
Cảm ơn bạn đã Ứng tuyển. Chúng tôi sẽ liên hệ với bạn trong thời gian sớm nhất
OK